LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 257

5

Ngoài cửa sổ, tia nắng đầu tiên của buổi sớm mai luồn qua tán lá rọi vào

phòng. Cô thiếu nữ xanh xao nằm trên giường bệnh từ từ mở mắt. Đưa đôi
đồng tử hằn những vằn máu mệt mỏi nhìn quanh, thấy không có gì bất
thường, Nghiêm Ngôn mới thở phào nhẹ nhõm.

Đúng vậy, cô là Nghiêm Ngôn, chính là Nghiêm Ngôn đáng thương suýt

chút nữa trở thành cừu non trước miệng sói. Nhờ sự quyết đoán của bản
thân, cô mới thoát khỏi nanh vuốt tàn độc vẫn rình rập quanh mình và bắt
đầu một cuộc sống mới.

Từ từ bước xuống giường, cơn chóng mặt bất chợt ào tới, Nghiêm Ngôn

cảm thấy người mệt rũ. Cô cười khổ một tiếng, mình từ lúc nào lại trở nên
“gió thổi cũng bay” thế này? Nhớ hồi còn ở nhà cô chú, tất cả những công
việc bẩn thỉu nặng nhọc nhất đều đến tay cô, cật lực từ sáng tới tối, mệt đến
muốn chết làm gì có thời gian mà chóng mặt nữa.

Nghiêm Ngôn bước thấp bước cao vào nhà vệ sinh mở vòi vã thật nhiều

nước lên mặt cho tỉnh táo. Mắt nhắm nghiền, cô quờ tay lên phía trên định
với khăn mặt, nhưng bỗng cảm thấy nước dần lạnh hơn. Lạ thật! Bệnh viện
này luôn có nước nóng 24/24 mà, sao mỗi lúc một lạnh được nhỉ?

Nghi hoặc mở choàng mắt, ánh nhìn rơi xuống bồn rửa mặt, trong phút

chốc, Nghiêm Ngôn chỉ cảm thấy da đầu tê rần từng cơn, muốn hét lên thật
lớn song lại chẳng thể phát ra tiếng. Cô chỉ biết mở mắt trừng trừng nhìn
chiếc bồn đầy máu tươi đỏ lòe lay động trước mặt. Những tiếng la lối chói
tai từ trong bồn vọng ra, như thể muôn ngàn ma quỷ đang đuổi theo cô đòi
nợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.