LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 259

điều tra, cô bé đành phải bảo Lam Úy trực tiếp đến lấy tài liệu từ trong xe
về.

“Úy Úy, giờ em đã ngủ đủ rồi, ăn cũng no rồi, hãy nói cho chị biết về

giấc mộng của chị Nghiêm Ngôn đi.” Cổ Liên ngồi trong sân, trải tài liệu
lên mặt bàn, lật giở từng tờ xem xét: “Cái tài liệu khỉ gió gì đây không biết!
Xem chả hiểu gì cả!”, Cổ Liên bực dọc mím môi.

“Ha ha ha… Đương nhiên tỷ không hiểu rồi!”, Lam Uy trôi lãng đãng

giữa không trung, phá lên cười rũ rượi: “Tỷ mới chưa đầy bốn tuổi, cứ cho
là thần đồng thêm nữa cũng không thể hiểu nổi hồ sơ tài liệu của Sở Cảnh
sát được!”.

“Hứ! Đều tại chú Quan mèo lười kia cả. Rõ ràng đến tìm chị, thế mà bây

giờ lại ngủ như heo chết.” Cổ Liên sắp xếp lại tập tài liệu rồi bỏ vào túi hồ
sơ như cũ: “Thôi, em đem trả đi, lát nữa bà nội nhìn thấy thì phiền lắm”.

“Ha ha…”, Lam Úy cầm túi hồ sơ rồi nhanh chóng biến mất.

“Liên Liên”, lúc này, Phương Tĩnh Hương đã ăn mặc chỉnh tề bước tới

bên bàn, lo lắng nhìn cháu gái: “Nghe nói cảnh sát trưởng Quan lại tới. Sao
chú ấy cứ tới tìm con suốt vậy?”.

“Chú ấy đến để hỏi chuyện con về chuyện của chị Ngôn Ngôn.” Cổ Liên

nắm chặt tay Phương Tĩnh Hương, đùa nghịch: “Bà nội yên tâm! Con
không có chuyện gì đâu. Chú Quan là cảnh sát, làm sao có thể để con gặp
nguy hiểm được, còn cả thầy Bạch nữa, hai người họ sẽ bảo vệ con mà”.

“Ừ, vậy bà yên tâm rồi. Lát nữa bà phải ra ngoài, Liên Liên ở nhà nhớ

nghe lời cô Tuệ, biết chưa?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.