LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 444

bốc hơi hết, người phụ nữ nghiêm mặt cảnh cáo con gái.

“Nương dữ quá đi mất! Thiên Thiên, muội sợ.” Khép cánh lại, cô bé lam

liên núp mình sau lưng đóa sen nhụy vàng.

“Thôi được rồi, sau này phải nhớ không được bắt nạt Thiên Thiên nữa!”

Người phụ nữ khẽ thở dài, bất lực nhìn đóa sen nhụy vàng dần khép lá, ôm
lấy đóa lam liên bé nhỏ vào lòng che chở…

...

Gần đây, Hàn Cổ Liên thường vô cớ cảm thấy bất an, đặc biệt là về buổi

đêm, như thể trong bóng tối luôn có đôi mắt vô hình nào đó đang dõi theo
nhất cử nhất động của mình. Mỗi lần thức tỉnh khỏi giấc mộng giữa đêm, cô
thường bật dậy không ngừng đảo mắt tìm kiếm, bởi chỉ lúc này cô mới cảm
nhận được ánh nhìn thù hận đau buồn đang hướng về mình đầy tủi hờn.

Tháng Mười hai âm lịch, học sinh được nghỉ đông nên bà nội đến trường

đón Cổ Liên về. Dưới sự giúp đỡ của Lam Úy, cô đã giải quyết xong toàn
bộ chỗ bài tập về nhà phải làm trong kỳ nghỉ.

Hôm nay, bên ngoài lất phất mưa bụi, bầu trời âm u khác thường. Từ

sáng sớm, Phương Tĩnh Hương đã nhận được điện thoại, nói công ty đã kết
thúc đợt tuyển dụng nhân viên, mời bà về làm đợt kiểm tra chốt hạ. Khi bà
nội lái xe ra đến cổng, Cổ Liên đang dùng bữa sáng bỗng cảm thấy một khí
lạnh quen thuộc từ phía sau thổi tới, cô bèn quay phắt đầu lại, nhưng chẳng
thấy gì.

“Tỷ, có chuyện gì vậy?” Thấy vẻ mặt đột nhiên căng thẳng của Hàn Cổ

Liên, Lam Úy vội vã cảnh giác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.