LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 582

thấy Ngô lão bà nhẹ nhàng ôm và xoa đầu Bích La.

“La Nhi, bà nội phải đi rồi, lần này sẽ không thể quay về được nữa, cháu

phải học cách tự chăm sóc bản thân, đừng để bà nội lo lắng nữa, nhớ chưa?”

Xích sắt vô thường màu đen quàng lên cổ lão bà, từ từ kéo bà đi xa dần...

“Bà... nội.” Một giọng nói trong trẻo bất chợt vang lên, cô bé chưa bao

giờ thốt lên một tiếng từ khi sinh ra vào giờ phút đó lại mở lời: “Bà nội,
đừng đem bà nội đi...”. Quay phắt người lại, nước mắt lão bà từng giọt rơi
xuống.

Đúng lúc đó, một ngọn lửa màu xanh lam bùng lên từ thân cô bé, chiếu

sáng cả một góc trời.

“A di đà Phật! Bích La châu, cuối cùng ngươi đã khai mở được tâm trí

của mình, từ nay được lên thành hàng tiên!” Một giọng nói ôn hòa vang lên
giữa tầng không. Ta ngẩng đầu thấy Địa Tạng Vương vẻ mặt vui mừng ngồi
trên lưng Đế Thính, đôi tay chắp vào nhau.

“Bồ Tát, Bích La tự ý nhập luân hồi, tự biết tội lỗi không thể tha thứ,

nhưng Bích La xin nguyện dùng thân nghìn năm tu hành của mình để hóa
giải tội nghiệt bà nội đã phạm hôm nay.” Ngọn lửa sáng chói dần lụi tàn,
thân thể Bích La hóa thành viên ngọc màu lam lấp lánh to bằng quả trứng
ngỗng rồi tự sa vào lòng bàn tay của Địa Tạng Vương Bồ Tát…

...

Tương truyền, dưới địa phủ có một viên thần châu trấn áp được ma quỷ,

tên gọi Bích La. Năm đó, hạt châu nhớ nhung sự phồn hoa nhân thế, bèn
nhân cơ hội thần thú có nhiệm vụ trông coi mình không để ý, tự tiện nhập
vào luân hồi, chuyển thế thành người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.