LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 160

hay.
Thích Phương bảo chàng chẳng có đầu óc gì, chất phác đến nỗi trong lòng
không chút tâm tư. Ngoài việc luyện võ, chàng không nghĩ một chuyện gì
khác mà cũng không hiểu mảy may thế sự. Chàng đã vô tâm như vậy thì có
khác gì cây củ cải không ruột, nên mới kêu bằng Không Tâm Thái.
Địch Vân nghe nàng bảo vậy chỉ cười chứ không biện bạch, lại lấy làm
hoan hỷ được cô sư muội hô hoán mình là “Không Tâm Thái”.
Mỗi lần chàng nghe tiếng gọi “Không Tâm Thái” trong lòng lại cảm thấy
ngon ngọt, ôn nhu, không bút nào tả xiết.
Khi nào có người thứ ba hiện diện, sư muội quyết không gọi chàng bằng
ngoại hiệu này. Hễ thấy tiếng gọi “Không Tâm Thái” là chỉ có một mình
nàng và chàng ở một chỗ.
Trong những lúc Thích Phương hô hoán “Không Tâm Thái” thì nàng cao
hứng cũng vậy hay nàng bực tức cũng thế, Địch Vân đều cảm thấy mối
hạnh phúc nói không hết được.
Địch Vân nguyên là một chú nhỏ ngờ nghệch, mồm miệng chậm chạp. Có
lúc vì chàng ngây ngô, ngơ ngác làm cho Thích Phương bực mình. Nhưng
hễ mấy tiếng “Không Tâm Thái! Không Tâm Thái!” hô lên là hai người lại
toét miệng ra cười.
Địch Vân nhớ lại hôm Bốc Viên đem thơ đến cho sư phụ, sư muội nấu cỗ
đãi khách, có gà có cá, có củ cải đậu hũ, cũng có một bát rau cải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.