LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 161

Kim Dung

Liên Thành Quyết - Hàn Giang Nhạn

Hồi 16

Gặp Người Cũ Lại Càng Ân Hận

Tối hôm ấy Bốc Viên cùng sư phụ chàng uống rượu, đàm luận những việc
gần đây trong võ lâm ở vùng Lưỡng Hồ. Địch Vân thộn mặt ra mà nghe.
Trong lúc vô tình mục quang chàng chạm vào ánh mắt Thích Phương.
Chàng thấy nàng gắp một miếng Không tâm thái để bên mũi mà chưa đút
vào miệng.
Nàng dùng cặp môi đỏ hồng và mềm mại khẽ đụng vào miếng Không tâm
thái.
Trong khóe mắt có ý cười cợt ra điều không ăn rau mà chỉ hôn vào.
Lúc đó Địch Vân hiểu được một điểm là sư muội cười mình là Không tâm
thái.
Hiện giờ Địch Vân ở trong phòng chứa củi, đầu óc chàng thoáng qua một ý
nghĩ. Đột nhiên chàng tưởng chừng như tiếng gọi có hàm ý một cái hôn.
Tiếng hô hoán “Không Tâm Thái” lúc này hiển nhiên là thanh âm của sư
muội Thích Phương. Nhất định không sai, nhất quyết không phải vì thần trí
thất thường mà nghe lộn.
– Không Tâm Thái! Không Tâm Thái! Ngươi ở chỗ nào?
Trong mấy tiếng hô hoán này bao hàm rất nhiều cảnh ôn nhu ngon ngọt.
Rồi chàng lẩm bẩm:
– Không! Không phải chỉ có thế. Trước kia ta cùng nàng ở cố hương, nàng
hô ta có vẻ thân thiết, quan hoài, nhưng cũng có ý trịch thượng, tức giận,
hay trách móc. Còn mấy tiếng “Không Tâm Thái” bữa nay hoàn toàn tỏ ra
thắm thiết, thương yêu.
Đoạn chàng tự hỏi:
– Phải chăng nàng biết mấy năm nay ta phải chịu nhiều nỗi oan uổng cực
kỳ đau khổ, nên đối với ta càng thêm phần thấm thía?
Có lúc chàng lại không tự tin ở tai mình, miệng lẩm bẩm:
– Ta đang ngủ mơ chăng? Tại sao sư muội lại đến chốn này? Nàng đã lấy
Vạn Khuê còn kiếm ta làm chi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.