LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 159

ca.
Chàng chạy được mấy chục trượng bỗng thấy mé tả có khuôn cửa nhỏ chỉ
khép hờ, liền chạy vào trong rồi co chân đóng sập cửa lại.
Phía trong là một khu vườn rau rất lớn, trồng đủ thứ rau cải, củ cải cùng
dưa, đậu.
Địch Vân chăm nghề nông từ thuở nhỏ, chàng xa cách những thứ này đã
năm, bây giờ chợt nhìn thấy cảnh tượng ngày trước, bất giác trong lòng
cảm thấy ấm áp, thân thiết.
Chàng đảo mắt ngó quanh thấy góc đông bắc có gian nhà chứa củi. Chàng
nhìn qua cửa sổ thấy chất đống đầy củi tùng và rơm rạ.
Chàng liền cúi xuống nhổ mấy củ cải rồi ôm thi thể Đinh Điển chạy vào
gian phòng chứa củi.
Địch Vân lắng tai nghe bốn mặt không thấy tiếng người, liền bới đống củi
ra, đặt thi thể Đinh Điển vào, nhẹ nhàng bốc rơm cỏ đắp lên xác chết.
Trong lòng chàng vẫn còn kỳ vọng:
– Không chừng... Đinh đại ca đột nhiên có lúc tỉnh lại.
Chàng bóc vỏ củ cải cắn ăn những miếng lớn. Củ cải sống ngon ngọt lại
hăng hăng, nước trấp dịch chảy vào cổ họng.
Đã năm năm, nay chàng mới lại được nếm mùi vị củ cải, hồi tưởng lại cảnh
thôn dã ở Hồ Nam. Chàng nhớ tới không biết bao nhiêu lần cùng sư muội
nhổ củ cải sống vừa đi vừa ăn giữa nơi đồng nội.
Địch Vân ăn hết củ này đến củ khác. Khóe mắt chàng lại ngân ngấn nước.
Bất thình lình chàng nghe thấy thanh âm, toàn thân chấn động mấy lần, bất
giác đánh rớt nửa củ cải trắng như tuyết xuống, dính đầy đất cát và vấn rác.
Chàng nghe thanh âm trong trẻo ôn nhu la gọi:
– Không Tâm Thái! Không Tâm Thái! Ngươi ở chỗ nào?
Lòng chàng xúc động đầu tiên là muốn lớn tiếng đáp:
– Ta ở đây!
Nhưng lời nói vừa tới cửa miệng bỗng chàng dừng lại.
Chàng giơ tay lên bịt miệng, toàn thân run lẩy bẩy không ngớt.
Nguyên Không Tâm Thái là ngoại hiệu của chàng mà khắp thế giới chỉ có
chàng và Thích Phương là hai người biết với nhau, cả sư phụ cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.