LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 169

Những kỳ vọng chàng mong mỏi là Thẩm Thành nói láo thì bây giờ sự thực
hiện ra trước mắt, chàng không nhẫn nại được nữa, há miệng quát lên:
– Tạ..
Chàng cúi xuống lượm thanh trường kiếm của Thích Phương bỏ lại dưới
đất, muốn xông ra liều mạng với Vạn Khuê. Chàng nghĩ tới sở dĩ mình bị
tù ngục cùng bao nhiêu tình cảnh khổ sở đều do kẻ thù trước mắt hãm hại.
Hắn lại đoạt cả người yêu, nên lòng chàng lúc này không nghĩ gì nữa. Chỉ
có một đường là giết được hắn hay chết về tay hắn.
Nhưng lúc chàng cúi xuống chợt ngó thấy thi thể của Đinh Điển dấu trong
đống cỏ khô. Đinh Điển hai mắt nhắm lại, vẻ mặt rất an tường. Chàng lại tự
nhủ:
– Đinh đại ca lúc lâm tử đã ân cần dặn ta đem đi hợp táng với Lăng tiểu
thư.
Bây giờ ta ra liều mạng với Vạn Khuê, tuy ta chết về tay hắn cũng chẳng
cần gì, nhưng không hoàn thành được tâm nguyện của đại ca.
Rồi chàng lại nghĩ:
– Ta yêu cầu sư muội, không chừng nàng có thể làm được...
Đoạn chàng lại tự mắng mình:
– Hừ hừ! Tên tiểu tử Địch Vân kia! Việc ngươi ngươi không tự đảm đương,
đem giao cho người khác thế nào được? Ngươi chết xuống suối vàng còn
mặt mũi nào nhìn thấy Đinh đại ca nữa? Lòng dạ sư muội ngươi đã thế thì
khi nào còn làm việc lớn cho ngươi?
Nghĩ tới đây, chàng đành kiềm chế lòng khích phẫn.
Nhưng tiếng la vừa rồi đã làm kinh động Vạn Khuê.
Bỗng nghe hắn hỏi:
– Dường như trong phòng củi có người?
Thích Phương cười đáp:
– Vừa rồi tiểu muội thấy lão Vương vào đó xếp củi. Khuê ca! Tiểu muội đã
nấu yến sào rồi, mau về ăn đi, Không Tâm Thái khóc hoài khóc hủy, cho nó
về ngủ một giấc.
Vạn Khuê “Ồ” một tiếng rồi hỏi:
– Có phải lão Vương làm đầu bếp không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.