LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 278

– Trời ơi!
Huyết Đao lão tổ đưa tay trái ra giữ lấy miệng nàng. Tay mặt đánh nàng hai
cái tát.
Hai bên mặt Thủy Sanh sưng vù lên. May mà ngọn núi này hướng về phía
nam, chịu nhiều ánh dương quang nên tuyết đọng không dầy. Chỉ có một
hòn đá nhỏ này lăn xuống rồi không có vật gì nữa.
Sau một lúc tiếng tuyết đổ ầm ầm dần dần đình chỉ. Huyết Đao lão tổ bỏ
bàn tay bịt miệng Thủy Sanh xuống.
Lão cùng Địch Vân thở phào một cái nhẹ nhõm.
Thủy Sanh đưa hai tay lên bưng mặt. Chẳng hiểu nàng yên tâm hay nàng
phẫn nộ? Nàng buồn rầu hay nàng khiếp sợ?
Huyết Đao lão tổ chạy tới cửa hang ngó khắp nơi một lúc rồi trở lại, mặt
đầy vẻ uất hận, ngồi phệt xuống phiến đá, chẳng nói năng gì.
Địch Vân hỏi:
– Sư tổ gia! Tình hình bên ngoài thế nào?
Huyết Đao lão tổ tức giận đáp:
– Còn thế nào nữa? Mọi sự đều tại ngươi hết.
Địch Vân không dám hỏi nữa. Chàng biết tình thế rắc rối rồi.
Sau một lúc, chàng không nhẫn nại được, lại hỏi:
– Có phải địch nhân đóng giữ cửa hang rồi không? Sư tổ gia gia! Lão gia
đừng nghĩ gì đến đồ tôn nữa, hãy tự mình chạy đi thôi.
Huyết Đao lão tổ suốt đời kết đảng với bọn hung dữ nham hiểm. Chẳng
những các bạn hữu của lão không ai đối với lão bằng tấm lòng thành thực,
mà cả bọn đệ tử như Bảo Tượng, Thiện Nam, Thắng Đề, ngoài mặt ra chiều
kính úy sư phụ mà trong lòng đều giả trá, chỉ mong ích kỷ hại nhân. Bây
giờ lão nghe Địch Vân bảo mình hãy chạy lấy thân, không không khỏi phát
sinh hảo cảm. Nét mặt lộ vẻ vui cười, lão ca ngợi:
– Hảo hài tử! Lương tâm ngươi khá lắm! Không phải địch nhân canh giữ
cửa hang mà là cửa hang bị tuyết vít kín lên cao đến mấy chục trượng, bề
rộng hàng ngàn trượng. Không chờ đến tiết xuân cho tuyết rữa thì chúng ta
chẳng còn cách nào ra được.
Lão thở dài nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.