LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 454

Đó là một mụ khất cái đứng tuổi, lưng còng, đầu bà tóc rối, y phục rách
mướp và dơ dáy.
Mụ khất cái thấy có người dường như giật mình kinh hãi, lập tức xoay
mình trở vào.
Khi mụ vào gần tới nội đường còn quay đầu lại ngó một lần.
Lần này mụ nhìn rõ diện mạo Thích Phương, bất giác bật tiếng la hoảng:
– Úi chao!
Rồi lùi lại một bước.
Đột nhiên mụ co hai đầu gối quì xuống năn nỉ:
– Thiếu nhưng nhưng!.... Thiếu nhưng nhưng... đừng nói tiểu phụ Ở đây...
Thích Phương rất lấy làm kỳ hỏi:
– Mụ là ai? Đến đây làm gì?
Mụ khất cái ấp úng đáp:
– Không... không làm gì cả! Tiểu phu..... tiểu phụ chỉ là một tên khiếu hóa
tử.
Mụ nói rồi đứng dậy rảo bước tiến vào nội đường.
Thích Phương động tâm, lẩm bẩm:
– Người này tất có chuyện gì ngoắt ngoéo.
Nhưng rồi nàng tự nhủ:
– Chính ta cũng lắm điều phiền não, thì còn hỏi đến chuyện người ngoài
làm gì?
Nàng nghĩ tiếp:
– Thằng cha Ngô Khảm đã bảo bọn chúng âm mưu hãm hại sư ca, cái đó
nhất định không phải là chuyện giải dối, cuốn sách đó... cuốn sách đó...
Nàng đưa tay lên vịn vào cành ngô đồng, cành cây rung rinh, lá cây xào xạc
rụng xuống.
Lịa nghe tiếng bước chân rất cấp bách, mụ khất cái do cửa sau lật đật trốn
đi.
Thích Phương tự hỏi:
– Không hiểu mụ này tại sao thấy ta lại sợ hãi đến thế?... Trời ơi!.... ta nhớ
ra rồi... mu..... mụ chính là Đào Hồng.
Thích Phương sực nghĩ tới Đào Hồng liền ba chân bốn cẳng chạy vọt ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.