LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 537

– Sư phụ! Đệ tử không muốn phân chia pho hoàng kim đại phật của lão gia
đâu, lão gia cứ việc độc chiếm một mình.
Chàng thật không thể hiểu được ở chỗ con người trên đời sao lại không
nghĩ gì đến sư phụ, sư huynh, sư đệ, đồ đệ, cả con gái mình sinh ra cũng
chẳng đoái hoài thì lấy được đại bảo tàng đáng giá liên thành có gì là thú?
Thích Trường Phát không tin ở tai mình, lão tự hỏi:
– Trên đời làm gì có người nhìn thấy vàng bạc châu báu mà không tối mắt?
Gã tiểu tử Địch Vân này nhất định cón ngụy kế gì đây.
Lão không nhịn được lớn tiếng hỏi:
– Ngươi dở trò quỉ gì thế? Pho hoàng kim đại phật này đã quí vô giá, trong
bụng lại còn bao nhiêu trân châu bảo ngọc, tại sao ngươi không chiếm lấy,
còn hý lộng quỉ thần làm gì nữa?
Địch Vân lắc đầu toan ra khỏi miếu, bỗng nghe tiếng bước chân vang lên,
đoàn người kéo đến đông như kiến.
Địch Vân liền tung mình nhảy lên nóc nhà nhìn ra ngoài thì thấy hơn trăm
người cầm đuốc đang chạy nhanh tới, chính là những hào khách giang hồ.
Chàng lại nghe tiếng người thóa mạ:
– Vạn Khuê! Con mẹ nó! Đi lẹ lên! Đi lẹ lên!
Địch Vân toan bỏ đi nhưng nghe thấy hai tiếng “Vạn Khuê” liền ở lại để trả
thù cho Thích Phương.
Đoàn người tranh nhau xông vào chùa.
Địch Vân nhìn võ Vạn Khuê bị mấy tên đại hán lôi đi, chàng ngấm ngầm la
lên:
Đ – Bẽ bàng! Thật là bẽ bàng!
Chàng lại nhìn thấy Vạn Khuê mắt tím bằm, mũi sưng lên, gã đã bị người
ta đánh một trận nhừ đòn, gã vẫn mặc tấm áo thầy đồ.
Nguyên Vạn Khuê trá hình thầy đồ đến chân tường phía nam thành Giang
Lăng cố ý dẫn dụ cho quần hào dời đi nơi khác, để Vạn Chấn Sơn vào
Chùa Thiên Linh tìm kiếm bảo tàng, nhưng hơn trăm người bám sát gã tra
xét rồi gã bị lòi đuôi.
Quần hào liền uy hiếp gã bắt phải đưa đến Thiên Linh tự không thì giết
chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.