LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 116

tiếc này khiến cho nàng hiểu ra rằng bao nhiêu khả năng hạnh phúc đều sẽ
từ trong khoảnh khắc trôi tuột đi.

Nàng lại hỏi:

-Đến khi nào ta mới biết, có cố gắng bao nhiêu đi nữa cũng vô ích?

Ngọc Tự Hàn dịu dàng vuốt mái tóc nàng đáp:

- Đến lúc đó muội tự nhiên sẽ rõ. M ột mối tình khiến cho nàng dằn

vặt, thống khổ. Nỗi đau ấy đã vượt qua khỏi tình yêu mà nàng dành cho y.
Nàng biết, cho dù có cố gắng thế nào thì cũng chẳng còn ý nghĩa chi nữa.

Trong bóng chiều.

Như Ca tựa lên gối Ngọc Tự Hàn.

Nàng chầm chậm khép mắt lại.

Chỉ những khi được nép bên cạnh y thế này, nỗi đau trong lòng nàng

mới có thể ngơi nghỉ.

Sao trời không giăng.

Vầng trăng không hiện.

Chỉ có ngọn gió đêm, vi vút từng cơn thổi vào sương phòng Như Ca.

Như Ca mang một chiếc khăn tay ấm áp nhẹ nhàng đắp lên vết thương

trên gương mặt Điệp Y, lo lắng nhìn cô hỏi:

-Điệp Y tỷ tỷ, còn đau không?

Điệp Y giữ lấy khăn, mặt xụ xuống bảo:

- Trên mặt không đau…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.