LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 120

Như Ca cũng mỉm cười đáp trả, ngồi xuống bên cạnh cô, khoảng cách

giữa hai người lúc này chỉ là chiếc thùng đựng y phục bẩn kia.

Tịch dương lấp lánh.

Sông nhỏ lao xao.

Như Ca nhìn gợn nước trong vắt nói: - Khinh công c ủa ta do chính

phụ thân truyền thụ, tuy không đến mức thông thạo nhưng người bình
thường thì tuyệt đối không nghe được tiếng bước chân của ta. Không ngờ
rằng Oánh Y cô nương cũng biết võ công đấy.

Đôi tay đang tẩy rửa y phục của Oánh Y ngừng lại.

Hồi lâu sau, cô nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn trong sáng của Như Ca,

mỉm cười đáp:

- Ta làm sao mà có võ công được chứ, là Phong thiếu gia thấy thân thể

ta yếu ớt nên truyền cho ta một ít công phu đơn giản mà thôi.

Như Ca ngạc nhiên: - Ồ, công phu đơn giản thì có thể dùng khí thay

kiếm chế trụ huyệt đạo của ta, khiến ta giúp cô diễn xuất một màn kịch
tranh thủ sự thương hại của mọi người. Oánh Y cô nương quả là kỳ tài
hiếm thấy, thật là đáng mừng. Nói vậy, những giọt mồ hôi trên trán kia của
cô cũng là dùng công phu đơn giản ép ra rồi.

Đáy mắt của Oánh Y liên tục lóe lên những tia u tối.

Như Ca chằm chằm nhìn thẳng vào cô.

Cuối cùng.

Oánh Y bật cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.