LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 119

Từng chút, từng chút sưởi ấm Như Ca, mang nàng ra khỏi hố băng

lạnh lẽo ấy.

Chẳng biết vô tình hay cố ý, Tuyết ngồi hướng về phía nàng, gương

mặt hé nở một nụ cười tươi tắn, đáy mắt lóe lên một tia nhìn tinh nghịch.

oOo

Sẫm tối.

Trên con đường đá xanh băng xuyên rừng trúc, một vài kẻ thỉnh

thoảng lại lướt ngang Liệt Hỏa sơn trang.

Ai cũng trông thấy một người con gái nhu nhược đang ở cạnh bờ sông

giặt giũ y phục.

Khuôn mặt cô tái nhợt.

Bờ vai cô mỏng manh.

Thân thể yếu ớt đến độ có thể bị dòng nước cuốn trôi.

Chiếc thùng gỗ kề bên chất đầy trang phục bẩn.

Mồ hôi của cô tựa như những hạt sương, lấm tấm tuôn đầy hai bên

thái dương, khiến cho những ai trông thấy đều phải xót xa mủi lòng.

Như Ca lặng lẽ bước đến phía sau cô, quan sát bóng lưng mảnh khảnh

ấy. Tinh khi ết như giọt sương đọng trên lá sen, nhẹ nhàng trong trắng
khiến người ta phải thương cảm Đây là loại nữ tử mà mọi nam nhân đều
yêu thích hay sao? Nàng đột nhiên nhớ đến Hương Nhi tại Phẩm Hoa lầu.

Oánh Y ngoảnh đầu lại, nở một nụ cười với nàng:

- Tiểu thư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.