LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 177

Như Ca nhận ra vẻ khác lạ của y bèn hỏi: “Huynh sao thế?”.

Đáy mắt Ngọc Tự Hàn phảng phất một nét u buồn.

“Có tin tức xấu ư?”.

Y nhìn xuống lá thư.

Lắc lắc đầu.

“Bảy ngày nữa Chiến Phong sẽ thành thân”, y nói với nàng.

Bất chợt, một làn gió thu thổi tới, cuốn đám lá rụng rơi trong sân đình

xoáy tít.

Như Ca chớp chớp mắt, cười bảo: “Thế thì chúng ta phải mau chóng

trở về Liệt Hỏa sơn trang rồi. Sư huynh, chúng ta nên tặng quà gì mới thích
hợp đây nhỉ?”.

“Ca Nhi…” Ngọc Tự Hàn khẽ gọi.

“Sư huynh, huynh đang lo lắng hay sao?” Nàng rạp người trên đầu gối

y, bờ má nhẵn bóng áp vào vạt áo xanh, cười bảo: “Mọi chuyện trước đây
muội đều đã quên cả rồi, huynh ấy thành thân sẽ không phiền nhiễu gì đến
muội đâu”.

Ngọc Tự Hàn khẽ vuốt ve mái đầu nàng.

Trong lòng y trỗi dậy một cảm giác thật lạ.

Như Ca bây giờ đã không còn là Như Ca trước đây nữa.

Một tháng trước, lúc tỉnh dậy sau ba ngày mê man, bắt gặp Như Ca, y

có cảm giác như nàng xinh đẹp, trưởng thành hơn chỉ sau một đêm. Nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.