LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 178

vẫn mỉm cười và quan tâm đến y như trước , chỉ là nụ cười ấy y không còn
thấu rõ nữa.

“Ca Nhi, nói cho huynh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Vì sao

nàng không còn mỉm cười rạng rỡ, không còn cái vẻ hạnh phúc đơn thuần
nữa.

“Có gì đâu chứ”, Như Ca tránh cái nhìn của y, cười nói: “Sư huynh

hình như đã trở nên đa nghi rồi thì phải, huynh xem, mọi thứ chẳng phải rất
tốt hay sao? Làm sao có chuyện gì xảy ra được.”

“Tuyết đâu?” Ngọc Tự Hàn cuối cùng cũng hỏi đến.

Hàn chú trong người y được Tuyết hút ra ngoài, thế nhưng Tuyết lại

như bốc hơi khỏi cõi trần, bặt tăm bặt tích. Trong cung cũng chẳng còn tin
tức về Tuyết Y Vương nữa.

Tuyết…

Trái tim Như Ca đập thình thịch.

Đêm ấy, thân thể của Tuyết dần trở nên trong suốt, hóa thành ngàn vạn

điểm sáng, từng điểm từng điểm tan biến khỏi lòng nàng…

“Hắn đi rồi.” Tiếng của Như Ca thật nhẹ, nhẹ như hoa tuyết tháng

Mười, chưa kịp rơi xuống đất đã vội hòa tan.

Nàng cười gượng nói: “Hắn đi rồi, muội không rõ hắn đi đâu nữa”.

“Ca Nhi…” Hàng mi của Ngọc Tự Hàn khẽ nhíu lại.

Như Ca mỉm cười thật dịu dàng, nhẹ nhàng nắm lấy tay y. “Sư huynh,

huynh biết không? Muội hy vọng mọi người có thể sống vui vẻ. Cho dù đã
xảy ra chuyện gì, chuyện qua rồi hãy để nó trôi qua, có thể thật nghiệt ngã,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.