LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 236

cho nàng ngẩng mặt lên,lạnh nhạt nói: “Huynh không thích áo muội làm
cho huynh đúng không? Huynh chê nó thô,vụng đúng không?”

Tay của Ngọc Tự Hàn đông cứng lại.

Y hiếm khi thấy nàng tưc giận như vậy.

Giọng của y mang vẻ lo lắng: “Ca nhi..”

Nhịp điệu khẽ đu đưa.

Gió đêm thổi rèm kiệu bay phất phơ.

Nhìn vào ánh mắt lo lắng của y,nàng chán nản đến độ hận không thế

hất văng cái lò sưởi kia đi.

“Xin lỗi…”.Nàng nắm chặt lấy hai bên chéo áo,khoác kín thân thề

đang phát lạnh của mình,giọng bực tức nói: “Huynh không cần để ý,muội
đang có chút bực bội.”

Ngọc Tự Hàn mĩm cười.

Y nhẹ nhàng kèo lấy tay áo của nàng,cầm chiếc áo lông chồn do nàng

dày công làm khoác lên vai y,sau đó ôm nàng ủ kín vào trong lòng áo.Đầu
của nàng kề bên cổ y,từng sợi lông chồn màu bạc mềm mại phất phơ theo
nhịp thở của nàng và y.

Nàng có thể nghe thấy nhịp đập của trái tim y.

Thình! Thịch! Thình! Thịch!.

Y ôm lấy bờ vai nàng,hơi thở nóng ấm phả vào tai nàng: “Ta thích

lắm”.Thích chiếc áo do nàng tự tay khâu,thích có nàng bên cạnh,thích mọi
chuyện liên quan đến nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.