LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 241

Ánh mắt của y ảm đạm,nụ cười buồn bã: “Thật chứ?”

“Phải đó!” Nàng mĩm cười “Có sư tẩu rồi,sau này muội không cần

phải quan tâm đến huynh nữa.Huynh có ăn cơm hay không ,có mệt mỏi hay
không,y phục có mỏng manh hay không đều có sư tẩu tương lai lo lắng cho
cả đời rồi”.

Ngọc Tự Hàn trở nên trầm mặc.

Y buông bờ vai nàng ra,sắc mặt thoảng tái nhạt.

Nàng nhìn lướt qua y,giọng rầu rầu: “Này..”.Chẳng vui gì cả,thần sắc

của y sao lại giống như vừa bị tổn thương như vậy chứ: “…Ca nhi gạt
huynh đó”.

Ngọc Tự Hàn thừ người ra nhìn nàng.

Như Ca nhăn nhăn mũi,cười gượng. “Muội gạt huynh đó! Sư huynh

ngốc! Chỉ cần huynh không thích chuyện kết hôn nghị hòa,muội sẽ phản
đối,kiên quyết phản đối đến cùng,mặc kệ là công chúa hay nha đầu.

“Vì sao lại gạt ta chứ?”Giọng nói trầm thấp mang theo chút âm

mũi,khóe môi của y lại xuất hiện ánh ngọc tuyệt mỹ.

“Bởi vì…”Nàng vắt óc suy nghĩ,đột nhiên cười khì một tiềng,ánh mắt

lấp lánh tinh nghịch. “Bởi vì su huynh là người để muội ăn hiếp mà,nếu
không muội biết ăn hiếp ai đây..?”.Nàng vô cùng khâm phục bản thân mình
khi đã nghĩ ra một lí do quái đản như vậy,không nhịn được,nàng bật cười
đến nghiêng ngã

Trong kiệu ấm áp như mùa xuân.

Nàng cười đến hai má đỏ hồng.

Tiếng cười của nàng như làn gió nhẹ của mùa xuân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.