LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 439

Muời ba người trong con hẻm ấy.

Chín kẻ đã chết, thân thể hãy còn ấm.

Ba kẻ nằm trên mặt đất, vẫn chưa thôi giãy giụa, ngón tay bấu chặt

nền đất lạnh lẽo, đôi mắt trợn to. Khi Như Ca rẽ vào ngõ hẻm ấy trông thấy
bọn họ, ba kẻ này cũng bvừa kịp trút hơi thở cuối cùng.

Mười hai người đều bị một đao chặt đứt yết hầu.

Con hẻm nhỏ nồng nặc mùi máu tanh.

“Ọe…” tíêng nôn mửa phát ra.

Mùi rượu xộc đến hang mũi, trên lớp vải lam là vô số những thứ nhơ

nhớp cùng vết máu tanh hôi, người nọ yếu ớt dựa vào tường, thanh Thiên
Mệnh đao nhiễu nhợt máu tươi, ánh trăng nhạt soi lên khuôn mặt trắng
bệch của y, viên bảo thạch màu lam bên tai phải u ám nặng nề.

“Ọe…”

Y đau đớn nôn mửa, thân thể gập lại như tôm, run rẩy, co giật. Y đã

uống Thiêu Đao Tử suốt mười ngày mười đêm, là loại rượu mạnh nhất, hả
hê nhất, uống đến một đồng cũng không còn, bị gã hầu bàn của khách
điếm, tay đấm chân đá đuổi ra ngoài đường.

Dạ dày y nhói buốt như bị ngàn vạn mũi kim nóng đỏ châm.

Những kẻ đó vì sao không trở lại giết y? đến đây, giết chết y rồi y sẽ

không đau như vậy nữa.

Chết rồi sẽ vĩnh viễn không còn đau đớn. Y nôn mửa, dựa người vào

vách tường rồi từ từ trượt xuống, mồ hôi lạnh khiến cho y run rẩy từng cơn,
cuối cùng, y té nhào vào vũng máu, tà áo lam bị máu tươi, thấm đẫm, trở
thành một màu kỳ lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.