LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 442

Đến khi nàng mở mắt ra, Chiến Phong đang dùng ánh mắt lờ đờ say

mà nhìn nàng, y chìa tay trái ra, dưới ánh trăng, những ngón tay ấy trắng
nhợt run run.

“Ca…Nhi…”

Người vận áo đỏ ấy tươi đẹp như một ngọn lửa, đôi tròng mắt đen láy

ngời sáng, có thể thiêu đốt trái tim y. Hơi rượi khiến cho thân thể y lảo đảo,
y cố hết sức để đứng dậy nhưng vừa rướn lên đã lại ngã nhào ra vũng máu
dơ bẩn kia.

Như Ca cắn môi, không hề nhúc nhích.

Chiến Phong nằm trên mặt đất nhuốm đầy máu mà ngẩn đầu lên. Ngốc

ngếch mỉm cười, khóe mắt lấp lánh ánh lệ. “Ca…Nhi… cuối cùng nàng
cũng dến đón ta rồi…”

Căn phòng tối om.

Như Ca bó gối ngồi một góc dưới đất, đã hai canh giờ trôi qua, nàng

vẫn không hề cử động. Tuyết lẳng lặng thiếp đi bên cạnh nàng, hơi thở đều
đều, đầu tựa vào bả vai nàng.

Chiến Phong nằm trên giường như đang gặp ác mộng, sắc mặt tái

nhợt, mi mắt nhíu chặt, hệt như bị ai đó siết lấy cổ họng, tiếng rên vừa trầm
thấp vừa run rẩy.

Không khí như bao trùm mùi vị của đau khổ.

Chẳng biết đã trải qua bao lâu, Tuyết khoan thai tỉnh lại , ngáp dài một

cái rồi vỗ vỗ Như Ca nói: “Nàng ngủ một chút đi, ta sẽ trông chừng hắn”.

Như Ca lắc đầu

“Nha đầu ngốc, nàng thật là cố chấp mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.