LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 554

"Đúng! Nàng là con gái của bà mà! Hơn nữa ....." Ngón tay của Huân

Y cứng ngắc lạnh như băng, Như Ca dùng sức nắm chặt tay nàng, như
muốn truyền sức mạnh cho nàng: "Hơn nữa.... nàng rất yêu thương bà!"

"Yêu...."

Ám Dạ Tuyệt rên rỉ, máu tươi ồ ồ chảy qua khóe miệng, nàng cố gắng

nhìn về phía gương mặt lạnh tanh không chút biểu tình của Ám Dạ La,
giọng nói thấp đến mức gần như không nghe rõ: "Ca ca .... Nhớ kỹ lời
ngươi nói ... Ta chết rồi ... yêu ta ... một chút ... được ... hay không...?"

m cuối bị bóng tối nuốt hết.

Con ngươi Ám Dạ Tuyệt rã ra, hai mắt mở to, như muốn vĩnh viễn

nhìn về phía Ám Dạ La.

Huân Y lảo đảo chạy đi ra ngoài.

Ngực Như Ca lạnh buốt.

Chỉ có Ám Dạ La vẫn bình tĩnh như cũ thưởng thức hương thơm trong

chén rượu, áo bào đỏ như sương máu tung bay, bên môi y dường như còn
có một nụ cười giễu cợt.

********

Ám Dạ La đã điên rồi.

Đêm khuya, Như Ca nằm trong vòng tay Ngọc Tự Hàn, giật mình

rùng mình một cái. Nàng nhớ tới ánh mắt đó của Ám Dạ La, không có cảm
tình, không có rung động, chỉ có vẻ giễu cợt lạnh lùng. Đó đã không còn là
ánh mắt của con người, thậm chí ngay cả dã thú cũng còn dịu dàng hơn.

"Sáng sớm mai chàng lại phải đi sao?" Như Ca thấp giọng hỏi, trong

lòng có một loại bất an và lo lắng khó hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.