LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 556

"Không đúng!"

Y khẽ giật mình, bỗng nhiên mỉm cười: "Nói vậy chính là muốn

huynh rất nhớ muội đúng không?"

"Trả lời đúng rồi!" Như Ca mỉm cười rồi lại nhào vào lòng y, vươn

cánh tay ôm chặt lấy y: "Cho nên chàng nhất định phải bình an trở về!"
Những lời này vừa thốt ra khỏi miệng, nàng bỗng nhiên cảm thấy có một
trận bất an mãnh liệt, thật giống như nàng vừa nói sai cái gì đó.

Ngọc Tự Hàn trấn an vỗ vỗ vào lưng nàng, cười nhạt nói: "Không cần

lo lắng ... Ca nhi, chờ huynh trở lại, chúng ta ... sẽ xây một gian nhà nhỏ
trong rừng được không?"

"Hử?"

Mặt y hơi ửng hồng: "Nàng thích nhà bằng gỗ hay là bằng trúc vậy?"

Mặt của Như Ca cũng đỏ lựng lên.

Ngọc Tự Hàn lúng túng, khẽ ho nhẹ.

Nàng cúi đầu nói: "Trong nhà ... có những ai?"

Đáy mắt y tràn đầy ôn nhu: "Muội và huynh .... tương lai ... còn có thể

có em bé ...."

Mặt nàng đỏ bừng như ráng chiều.

Cuối cùng nàng sẵng giọng: "Chờ chàng về rồi hẵng nói tiếp."

Ngọc Tự Hàn dịu dàng ôm lấy nàng.

Một lúc lâu sau chẳng ai nói nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.