LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 81

-Huynh đang đợi ta sao?

Ngọc Tự Hàn nhìn Như Ca, tựa như đã lâu lắm y chưa được trông

thấy, ánh mắt cứ lặng im lưu luyến trên gương mặt của nàng.

Như Ca mỉm cười với y:

- Huynh có chuyện muốn hỏi ta có phải không? Nhưng trước khi

huynh hỏi ta, ta muốn trách huynh vài câu mới được. Ng ọc Tự Hàn tập
trung “lắng nghe”.

- Huynh không nên ngồi đưa lưng về phía cửa, lỡ như có người xấu

lẻn vào thì biết làm sao? Phải, ta biết công phu của sư huynh rất cao, chẳng
mấy ai mạnh bằng, thế nhưng cẩn thận một chút thì vẫn tốt hơn đúng
không?

Như Ca vuốt ve mái đầu của y, nhẹ giọng nói. Ch ẳng hiểu vì sao, từ

lúc nhỏ khi trông thấy Ngọc sư huynh rồi, nàng bỗng có một cảm giác
muốn bảo vệ mãnh liệt. Mặc dù, dựa vào thân thủ và địa vị của y hôm nay
đã không còn cần đến nàng che chở, nhưng dù có tự giác hay không nàng
vẫn muốn lo lắng cho y chu toàn.

Y gật đầu, để nàng biết rằng y đã thấu tỏ lời nói của nàng vào lòng.

Như Ca hài lòng cười bảo:

-Được rồi, bây giờ đến phiên huynh hỏi ta đó.

Ngọc Tự Hàn nhìn nàng, ánh mắt rõ ràng như núi:

- Tuyết.

Một chữ này mang theo chút âm mũi, trầm thấp nhưng dễ nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.