LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 80

Tuyết cười khẽ:

- Ta có thể giúp nàng, ta biết phải làm sao để níu giữ một trái tim đang

dần trôi xa.

Y mỉm cười kiêu hãnh, áo trắng rực rỡ như tuyết, ánh trăng chiếu lên

người y sáng lấp lóa khiến người ta phải nín thở: - Trên đời này, bất kể nam
nhân hay nữ nhân đều vì ta mà say sưa, vì ta mà mê muội. Chỉ cần để ta
giúp nàng, vị thiếu niên ấy tuyệt sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của nàng
đâu!

oOo

Đêm khuya lặng lờ. Như Ca rón rén trở về căn phòng nhỏ của mình.

Dọc đường đi, đầu óc nàng rối tung rối mù đến nỗi biết bao âm thanh trầm
thấp, tiếng cười duyên dáng, giọng điệu rên rỉ từ mỗi căn phòng trong
Phẩm Hoa lầu truyền ra đều không thể lọt vào tai nàng.

Cửa mở ra.

Nàng tức thì phát hiện bên trong phòng có người.

Là bóng lưng của một người áo xanh.

Y ngồi trong chiếc xe lăn bằng gỗ gần cửa sổ.

Bóng hình tuấn tú dưới ánh trăng mờ ảo nghiêng nghiêng soi chiếu

làm toát lên một vầng hào quang óng ánh như ngọc.

Như Ca giật mình hỏi:

- Ngọc sư huynh, huynh đang đợi ta sao? L ời vừa ra khỏi miệng, nàng

chợt phát giác y đang ngồi đâu lưng lại với mình thì làm sao nghe thấy
được, liền đi đến phía trước người y, ngồi thụp xuống, hướng mặt về phía y,
chậm rãi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.