LIÊT TỬ VÀ DƯƠNG TỬ - Trang 105

(Huệ Áng kiến Tống Khang vương)


Huệ Áng vô yết kiến Tống Khang vương. Khang vương đứng dậy tiếp,
hăng hái nói liền:

- Quả nhân chỉ ưa dũng lực thôi, không muốn dùng nhân nghĩa, khách có
điều gì dạy quả nhân không?

Huệ Áng tiếp:

- Thần có đạo (thuật) khiến cho một người đã dũng cảm rồi lại thêm có bị
đâm cũng không vô, đã mạnh rồi lại thêm có bị đập cũng không trúng, có lẽ
nào riêng đại vương không ưa đạo đó sao?

Vua Tống bảo:

- Tốt lắm, đó là điều quả nhân muốn nghe.

Huệ Áng nói:

- Bị kẻ khác đâm mà không vô, bị kẻ khác đập mà không trúng, (tuy là
không bị thương đấy, nhưng) vẫn còn là bị nhục. Thần lại có đạo khiến cho
một người đã dũng cảm rồi mà kẻ khác lại không dám đâm, đã mạnh rồi kẻ
khác không dám đập. Nhưng họ không dám không phải là không muốn.
Thần lại có cái đạo khiến cho họ không có ý muốn đâm, đập nữa. Nhưng
họ không có ý muốn đó, chưa phải là đã có lòng quí mến và giúp đỡ đại
vương. Thần lại có cái đạo khiến cho không một người đàn ông, một người
đàn bà nào không vui vẻ quí mến và giúp đỡ đại vương. Như vậy đại vương
còn hiền minh hơn có dũng lực. Thần cho là hơn hẳn bốn hạng trên. Có lẽ
nào riêng đại vương không ưa đạo đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.