LIÊT TỬ VÀ DƯƠNG TỬ - Trang 115

- Từ bỏ cái danh thì khỏi phải lo nghĩ. Lão tử nói: “Danh là khách của
thực”. Mà người đời đau đáu chạy theo cái danh hoài.

Danh vốn không thể bỏ được, danh vốn không thể coi là khách được. Ngày
nay ai có danh thì được tôn vinh, vô danh thì chịu hèn nhục; tôn vinh thì an
dật sung sướng, hèn nhục thì lo lắng, khổ sở. Lo lắng khổ sở thì hại tới bản
tính, an dật sung sướng thì thuận với bản tính, quả có liên hệ với nhau như
vậy. Vậy thì làm sao lại bỏ danh? Làm sao mà coi danh là khách? Ghét
chăng là ghét sự giữ cái danh mà luỵ cái thực; giữ cái danh mà luỵ cái thực
thì sẽ có lúc phải chịu nguy vong mà không có cách cứu, chứ đâu phải chỉ
là chuyện an dật vui sướng với lo lắng, khổ sở mà thôi đâu

[36]

.


NHƯ HÌNH VỚI BÓNG

VIII.1

(Tử Liệt tử học ư Hồ Khâu Tử Lâm)


Thầy Liệt tử học với Hồ Khâu Tử Lâm. Hồ Khâu Tử Lâm bảo:

- Anh phải tập trung ở phía sau thì mới có thể nói rằng giữ được thân mình.

Liệt tử hỏi:

- Xin thầy cho nghe thế nào là đứng ở phía sau.

Đáp:

- Quay lại nhìn cái bóng của anh thì biết.

Liệt tử quay lại nhìn cái bóng của mình, hễ vặn thân mình thì cái bóng
cong, đứng thẳng lại thì cái bóng cũng thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.