LIÊT TỬ VÀ DƯƠNG TỬ - Trang 148

Đáp:

- Có, tôi có đạo bắt ve sầu. Trong năm sáu tháng, tôi tập giữ sao cho hai
viên đạn đặt trên đầu gậy không rớt xuống, lúc đó ít con ve sầu nào thoát
được tôi

[89]

. Khi để ba viên đạn trên đầu gậy mà không rớt thì mười con chỉ

bắt hụt một con. Khi để năm viên đạn mà không rớt thì bắt chúng dễ như
nhặt vậy. Tôi giữ thân thể trơ trơ như khúc cây, cánh tay như một cành khô;
chung quanh trời đất mênh mông, có biết bao nhiêu là vật mà tôi chỉ thấy
cánh ve sầu thôi; tôi không nhúc nhích một chút, có ai đòi đổi mọi vật để
lấy cánh ve sầu, tôi cũng không đổi. Như vậy làm sao không bắt được
chúng?

Khổng tử quay lại bảo học trò:

- Tập trung tinh thần đừng cho phân tán thì không khác gì bậc thần, tức như
ông lão này vậy

[90]

.


Ông lão đó bảo:

- Thầy là hạng (quần dài) áo rộng

[91]

, biết gì mà nói vậy? Hãy sửa cái đạo

(dùng nhân nghĩa) của thầy đi, (cho nó trở về đạo tự nhiên) rồi hãy nói như
vậy .

MỘT CÁCH GẠT KHỈ

II.19

(Tống hữu thư công giả)


Nước Tống có một người khéo nuôi khỉ. Ông ấy yêu khỉ, nuôi được một
bầy khỉ, hiểu ý chúng mà chúng cũng hiểu ý ông. Ông giảm khẩu phần
trong nhà đi để khỉ ăn được đầy đủ, nhưng gặp năm đói kém, thiếu thốn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.