LIÊT TỬ VÀ DƯƠNG TỬ - Trang 147

vuốt tóc lại, vừa đi vừa hát, ngỡ chú là ma quỉ, lại gần coi kĩ thì thấy chú là
người. Xin chú cho biết cái “đạo” (thuật) gì để lội trong nước không?

Người đó đáp:

- Không, tôi chẳng có đạo lội nước nào cả. Mới đầu tôi tập lội, lớn lên
thành một bản tính, cuối cùng thành ra tự nhiên, gặp nước xoáy thì để cho
nó cuốn vô rồi lại để nó đưa mình nổi lên, cứ theo cái “đạo” của nước, chứ
không theo ý riêng của mình. Nhờ vậy tôi bơi lội dễ dàng trong thác được.

Khổng Tử hỏi:

- Chú nói: “Mới đầu tôi tập lội, lớn lên thành một bản tính, cuối cùng thành
ra tự nhiên” là nghĩa làm sao?

Đáp:

- Tôi sinh ra ở trên đất cao, thấy yên ổn ở trên đất, đó là bước đầu. Rồi lớn
lên ở trong nước, thấy yên ổn ở trong nước. Sau cùng tới lúc tôi không biết
tại sao lại như vậy nữa, mà cho nó là điều tự nhiên

[88]

.


THUẬT BẮT VE SẦU

II.10

(Trọng Ni thích Sở)


Trên đường qua nước Sở, ra khỏi một khu rừng, Trọng Ni thấy một người
bắt ve sầu dễ dàng như nhặt vậy. Trọng Ni hỏi người đó:

- Ông bắt tài quá, có đạo (thuật) gì không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.