LIÊT TỬ VÀ DƯƠNG TỬ - Trang 226

tiêu dao cảnh giới sơ thuỷ của vạn vật

[9]

, hợp nhất bản tính, hàm dưỡng

nguyên khí, trở về với cái Đức nguyên thuỷ mà cảm thông với tự nhiên.
Một người như vậy bảo toàn được thiên tính, tinh thần không suy tổn,
ngoại vật làm sao xâm nhập mà làm hại người đó được?

Như trường hợp người say rượu mà té xe, tuy bị thương mà không chết.
Xương và khớp xương cũng như mọi người mà không bị hại như mọi
người, là nhờ [say rượu] mà giữ được cái thần, lên xe đã không biết, té xe
cũng không hay. Tử sinh, kinh cụ không xâm nhập lòng người đó, cho nên
tiếp xúc

[10]

với ngoại vật mà không biết sợ. Kẻ nhờ rượu giữ toàn được

cái thần mà còn như vậy, huống hồ là người tự nhiên vô tâm. Thánh nhân
hoà hợp với tự nhiên, nên không vật gì làm hại nổi.

Kẻ muốn phục thù không lẽ lại bẻ cây gươm

[11]

của kẻ thù [vì cây gươm

vốn vô tâm]; mà dù có nóng tính, cũng không ai lại oán phiến ngói rơi
nhằm đầu mình [vì phiến ngói vô tâm].

Theo được đạo [qui tắc] đó thì thiên hạ được quân bình, không có loạn
chiến tranh, không có cái hoạ chém giết. Không nên dùng trí tuệ mà truy
cầu tự nhiên, cứ thuận theo bản tính mà ứng hợp với tự nhiên. Thuận theo
bản tính thì cái Đức sẽ phát, dùng trí tuệ thì sự tàn hại sẽ sinh. Đừng ém cái
tự nhiên, đừng diệt cái thiên tính ở người, như vậy thì may ra dân chúng trở
về bản chân được.

ĐẠT SINH

8

[12]



Kỉ Tỉnh

[13]

Tử luyện gà đá cho vua

[14]

. Mới được mười ngày vua vua

đã hỏi xong chưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.