LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 118

– Pacha, chị đây. Em có nhớ không, Pacha?
Nó kêu một tiếng meo yếu ớt và khàn khàn.
– Đừng động đậy, bé con.
Nhưng nó muốn nhúc nhích. Nó đứng lên hết sức khó nhọc, còn chiếc

khăn tuột xuống để lộ thân hình trơ xương của nó.

– Ôi, Pacha!
Nó lê đến chỗ em, đến tận đầu chiếc tràng kỉ. Nỗ lực làm cho các tĩnh

mạch ở cổ nó nổi lên.

– Em mèo xinh xắn của chị…
Em mở rộng vòng tay.
– Lại đây, Pacha.
Nó lại kêu meo meo nữa, mõm vểnh lên, mũi rung rinh. Nó run rẩy, quá

yếu nên không nhảy được. Em ngồi xổm, rồi cẩn thận bế nó. Nó nhẹ bẫng.
Em ấp cánh tay lại.

– Em mèo xinh xắn của chị, em mèo xinh xắn của chị.
Em đặt tay lên sườn nó, và cảm thấy dưới lòng bàn tay cuộc sống nó

phập phồng cùng với trái tim vẫn đang đập một cách ngoan cố.

– Nào, nào, sẽ ổn thôi.
Nó nép đầu vào chỗ gấp ở khuỷu tay em, rồi nhắm mắt lại.
– Thật không thể tin được, - Fernand nói. - Tôi chưa bao giờ bế được nó

thành công như vậy, kể từ khi… rốt cuộc… em biết đấy. Nó không để cho
ai chạm vào nó.

– Thầy không biết cách, chỉ thế thôi, - em vừa nói vừa siết chặt Pacha

vào bụng hơn nữa.

Fernand mỉm cười buồn bã.
– Hẳn thế… Em có muốn uống gì không?
– Không. Em chỉ muốn ở bên nó như thế này một lúc.
Đến giờ ra về, em để lại Pacha xuống chiếc tràng kỉ, nó không bị tỉnh

giấc. Em kéo chăn đắp lên người nó, trong lòng cảm thấy kỳ lạ như đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.