LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 153

hộp thức ăn giữa hai tay. Tất nhiên, em biết các rủi ro - vào bất cứ lúc nào,
một sự kiểm tra là hoàn toàn có thể -, nhưng lần này, điều đó mạnh hơn
chính em. Em đã cưỡng lại ý định đó quá lâu rồi.

Thật từ từ, em đóng cánh tủ lại. Em ở bên trong. Cái tủ của em đóng kín,

cũng dịu dàng, cũng tối đen như em mơ ước. Tủ có mùi thơm, và thật tuyệt
vời. Em mở hộp thức ăn. Em thò tay vào trong, và em ăn lấy ăn để như
chưa bao giờ được ăn, liếm lòng bàn tay, mút các ngón tay. Em cần như thế,
pa-tê đầy trong miệng, đến chảy cả nước mắt, nước mũi, đến phát sướng,
đến phát sợ, như ngày xưa, trong cái kén tằm ấm áp của em. Lila và Moïra,
Moïra và Lila.

Trong cả đêm ấy, lần đầu tiên, em đã thấy lại mẹ không phải với một

khuôn mặt mơ hồ, một nụ cười khi mẹ nói: Bé yêu, lại giường ngồi với mẹ
nào. Em thấy lại nhiều hình ảnh kinh hãi. Đừng hỏi em thấy gì. Em không
muốn nói về điều đó. Vào lúc này, em không thể.

Nếu em kể cho anh lúc này, anh sẽ không hiểu. Anh cũng sẽ giống như

những người khác: anh cũng sẽ ném đá mẹ em, sỉ nhục mẹ em, lên án mẹ
em. Mẹ em không xứng đáng bị như thế, em chắc chắn với anh. Hãy cho
em thêm chút thời gian, và em sẽ kể với anh tất cả. Sau này, em hứa đấy.
Những ký ức của em, và câu chuyện của mẹ em. Những ký ức của em cùng
với câu chuyện của me, đó là cách duy nhất để kể lại mọi việc và để hiểu rõ
các sự việc đó.

Hôm sau, Justinien đã hỏi em:
– Thế nào, chị hài lòng chứ?
– Rất hài lòng, Justinien ạ. Thật lòng cảm ơn cậu.
Khuôn mặt cậu ấy sáng lên.
– Vậy thì những tài liệu của ngày hôm nay hẳn sẽ làm chị vừa lòng!
Dưới tập tài liệu, còn có hai bài báo khác. Ngày hôm sau, có ba bài báo

khác. Suốt nhiều tuần liền, em chỉ sống vì điều đó, vì những mẩu báo cậu
ấy mang lên mỗi ngày từ kho lưu trữ. Đọc chúng không chớp mắt, học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.