LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 75

– Thầy quên cho nó ăn trưa à?
Fernand sững người một lát, rồi phá lên cười.
– Lila, rõ ràng là em sẽ luôn làm tôi ngạc nghiên!
Thầy cầm lấy chiếc đĩa, rồi đặt xuống sàn bếp. Pacha xông vào ngay lập

tức

– Nhưng… nhưng… tại sao thầy lại cho mèo ăn thứ pa-tê ngon thế này?
Fernand lại cười, hai nắm tay dọc theo hông.
– Thầy thích những khi em hóm hỉnh. Điều này có nghĩa là em cảm thấy

thoải mái!

Đến đây, em hiểu rằng có điều gì đó mình không hiểu. Em cười một chút

để đáp lại, nhưng quá căng thẳng nên không trung thực. Thầy không có vẻ
nhận ra điều đó, càng tốt! Em nhanh chóng lướt mắt khắp căn phòng, để
tìm dấu hiệu. Và khi đó, em thấy chiếc hộp. May thay, Fernand đang xếp
những chiếc đĩa bẩn vào trong máy rửa bát. Thầy đã không trông thấy đầu
em. Em cầm chiếc hộp giữa hai bàn tay run rẩy. Không còn chút nghi ngờ
gì nữa. Hình ảnh quay trở lại đầu em, quen thuộc: đôi mắt xanh lục, mõm
hồng và bộ lông màu xám. Chính là thứ mà mẹ thường cho em ăn.

Chiếc hộp rỗng. Chỉ còn lại chút gelatin trên miệng hộp cùng với những

mẩu thịt nhỏ xíu tuột khỏi tảng mà Fernand đã đổ ra đĩa. Em nhẹ nhàng
miết ngón tay lên thành hộp; sau đó, liếc về phía Fernand để đảm bảo rằng
thầy đang quay lưng lại, em đưa tay lên miệng. Em không thể diễn tả được
cảm xúc xâm chiếm em lúc đó. Em suýt lịm đi.

Kể từ đó, em chỉ nghĩ đến việc này: tìm lại hương vị không thể diễn tả và

ngon lành mà em nhớ biết bao để thưởng thức lần nữa. Việc này ở trong
tầm tay: chỉ cần ăn trộm một hộp ở nhà Lucienne và Fernand. Nhưng em
không dám. Em cảm thấy không có khả năng làm một việc mạo hiểm như
vậy. Vậy là, em cứ ở trong nỗi ám ảnh, mỗi lần đến thăm nhà, em đành
lòng đi một vòng trong bếp để hít chiếc đĩa của Pacha, hay lượm lặt vài
miếng vụn còn sót lại dính trên thành hộp lăn đến cạnh bồn rửa bát khi có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.