LÍNH CANH - Trang 20

đó tôi nhớ ra anh ấy là người đã lấy cây đàn của đứa trẻ, nên tôi phải xử lý
một chút.”

Lockhart đang tìm kiếm điện thoại của mình. “Chúng ta nên gọi 911. Nhanh
lên.”

“Bạn của ông sẽ ổn thôi,” Reacher nói. “Hoặc có thể sẽ không. Nhưng trong
khi chờ đợi, anh ấy đang giải quyết các vấn đề hô hấp của mình, chúng ta
hãy quay lại với hợp đồng của ban nhạc. Ông đã hứa sẽ trả bao nhiêu?”

“Tôi không hứa gì cả.”

Reacher lướt ngón tay dọc theo mép đĩa. “Tôi nghĩ ông đã hứa.”

Lockhart lao sang một bên, tìm ngăn kéo của mình. Reacher theo dõi chuyển
động của ông ta và ném chiếc đĩa, xoay nó như một chiếc đĩa bay. Nó bắn
vào sống mũi Lockhart, làm vỡ xương và đưa ông ta trở lại ghế. (chắc phải
thẩm mỹ)

“Tôi bắt đầu nghĩ món đồ chơi này nguy hiểm.” Reacher nhặt chiếc đĩa lên
và thả nó xuống sàn. “Ông không nên chơi nó nữa. Quay lại vụ hợp đồng.
Cho tôi một con số.”

“Hai trăm đô la.”

‘Hai trăm đô la là con số ban đầu. Nhưng vì ông đã bộc lộ sự quan tâm đến
các ngón tay mềm mại. Hãy cho tôi biết, chẳng hạn như các ngón tay của
người chơi guitar đáng giá bao nhiêu?”

Giọng nói của Lockhart bị bóp nghẹt do đường thở bị hạn chế.

“Về mặt kỹ thuật có bốn. Vậy hai trăm đô la nhân với năm là ...?”

“Một nghìn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.