LINH HỒN - Trang 123

Giọng nói kì lạ của Adrian làm tôi lo lắng. Tôi nhận ra anh đang bị điều
khiển bởi một trong những tác động tiêu cực do linh hồn gây ra. Rồi, anh
quay đi thở dài. “Anh cần uống một cốc”.

Sự thương cảm của tôi chuyển thành giận dữ. “Ồ, tuyệt! Say xỉn sẽ

giải quyết mọi chuyện. Em mừng là khi cả thế giới đều phát điên, anh vẫn
còn một người bạn cũ thân thiết”.

Tôi giật mình trước cái nhìn giận dữ của Adrian. Anh không thường

xuyên nhìn tôi như vậy, và khi anh dùng đến ánh mắt ấy, nó gây ra tác động
cực kỳ mạnh mẽ. “Thế em muốn anh làm gì đây?” anh hỏi.

“Anh có thể… anh có thể..”. Ôi Chúa ơi. “Dù sao thì anh cũng đã ở

đây, anh có thể giúp bọn em. Thêm nữa, người mà chúng em sắp gặp. Ông
ta cũng là một người sử dụng năng lực linh hồn”.

Adrian không thay đổi luồng suy nghĩ, nhưng tôi có cảm giác mình đã

kích thích sự tò mò của anh. “Ừ, chính xác là điều anh muốn đấy. Giúp
người yêu tìm lại bạn trai cũ”. Anh quay đi một lần nữa, và tôi nghe anh
lẩm bẩm. “Anh cần uống hai cốc”.

“Bốn rưỡi”, tôi gọi với sau anh. “Chúng em sẽ gặp ông ta vào bốn

rưỡi”.

Adrian không trả lời, và dần biến mất trong đám đông.
Tôi trở về phòng với cảm giác u ám nặng nề mà ai cũng đoán ra. Lissa

và Eddie đủ khôn ngoan để không tọc mạch hỏi han, nhưng Victor, đương
nhiên, không ý tứ đến thế.

“Sao? Cậu Ivashkov sẽ không nhập bọn à? Ta đã mong được đi cùng

cậu ấy biết bao”.

“Im đi”, tôi cáu, khoanh hai tay và dựa vào bức tường gần Eddie.

“Đừng nói gì trừ khi có người nói chuyện với ông”.

Hai tiếng đồng hồ trôi lê thê. Tôi liên tục tự thuyết phục mình rằng

Adrian sẽ quay lại và miễn cưỡng đồng ý giúp chúng tôi. Chúng tôi cần tận
dụng khả năng cưỡng chế của anh nếu mọi chuyện không suôn sẻ, dù anh
không thể cộng hưởng với Lissa. Liệu anh có đủ yêu tôi để đến trợ giúp tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.