LINH HỒN - Trang 158

bị bẻ gãy cổ mà chết, nhưng không thấy một xác người nào khác. Tôi đoán
Dimitri đã ném những cái xác Strigoi ra ngoài, để ánh nắng thiêu chúng
thành tro tàn. Trong khi đó, tự anh đã biến mất, biệt vô tăm tích. Camera
không ghi nhận được gì, tôi cũng chẳng bất ngờ mấy. Tôi mà còn biết vô
hiệu hóa hệ thống giám sát theo dõi ở nhà ngục, thì chắc chắn Dimitri cũng
làm được việc tương tự ở một khách sạn của loài người.

Chút phấn khởi duy nhất của mọi người biến mất, chúng tôi không nói

chuyện nhiều. Tôi tránh xa khỏi những suy nghĩ của Lissa vì không muốn
sự thất vọng của cô khuếch đại thêm nỗi buồn của mình.

Chúng tôi đặt một chuyến bay thẳng đến Philadelphia và bắt chuyến

bay dân dụng khác để trở về sân bay gần hoàng cung. Hậu quả mà chúng
tôi phải đối mặt khi tới nơi… là những điều ít đáng lo ngại nhất.

Tôi không lo lắng về việc Strigoi sẽ lên máy bay giữa ban ngày. Vì

không phải trông giữ tù nhân nào cả, tôi tự phê chuẩn cho mình ngủ một
giấc. Tôi không nhớ nổi lần cuối cùng được chợp mắt trong chuyến đi này
là khi nào. Tôi ngủ rất sâu, nhưng những giấc mơ bị ám ảnh bởi chuyện tôi
đã để sổng một trong những tên tội phạm Moroi nguy hiểm nhất và để cho
một Strigoi sống sót khiến rất nhiều người thường bị giết. Các bạn tôi
không phải chịu trách nhiệm. Thảm họa này là do tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.