LINH HỒN - Trang 186

Serena thận trọng quan sát xung quanh. Sự cân bằng giữa bảo vệ và

riêng tư luôn khó khăn với Moroi và các giám hộ, những căn phòng khách
sạn thế này khiến tình thế càng khó thu xếp hơn. Nếu theo thời gian biểu
của ma cà rồng thì tất cả mọi người đều ngủ, chắc chắn Serena sẽ bước ra
ngoài hành lang cùng với Grant. Nhưng bên ngoài trời vẫn tối, và ngay cả
cửa sổ tầng năm cũng có nguy cơ bị Strigoi tấn công. Serena không thích
thú gì nếu để Moroi mà cô bảo vệ lại một mình.

Phòng khách sạn của Lissa gồm một phòng khách lớn và khu vực làm

việc riêng, với một giường ngủ ngay bên cạnh lối vào qua những lớp cửa
kính mờ kiểu Pháp. Serena ra hiệu về phía cả hai. “Hay là tôi vào trong đó
thôi được không?” Một ý tưởng thông minh. Vừa để họ được riêng tư vừa
giữ được khoảng cách an toàn. Nhưng rồi, Serena chợt nhận ra sự liên quan
ở đây, và cô đỏ mặt. “Ý tôi là… trừ khi các cô cậu muốn vào trong đó và
tôi sẽ…”

“Không”, Lissa vội vàng thốt lên, càng lúc càng luống cuống hơn.

“Thế cũng ổn rồi. Chúng tôi sẽ ở ngoài này. Chúng tôi chỉ nói chuyện thôi
mà”.

Tôi cũng không biết chắc điều này có lợi cho ai. Serena hay là

Christian. Serena gật đầu rồi biến vào phòng ngủ với một cuốn sách, khiến
tôi bỗng nhớ đến Dimitri. Cô đóng cửa phòng. Lissa bật ti vi để chắc chắn
cuộc nói chuyện không bị nghe lỏm.

“Chúa ơi, chết mất thôi”, cô phàn nàn.
Christian dựa vào tường, dáng điệu vô tư lự. Cậu ta không phải là

người để ý nghi thức, nhưng vẫn đang mặc bộ lễ phục cho bữa tối. Trông
bộ đồ hợp với Christian, dù cậu ta luôn than phiền về chúng. “Tại sao?”

“Bởi vì cô ấy nghĩ chúng ta… thôi được, anh biết rồi đấy”.
“Thì sao? Có sao đâu?”
Lissa tròn mắt. “Anh là con trai. Đương nhiên chẳng vấn đề gì với anh

cả”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.