LINH HỒN - Trang 220

kiềm chế. Cô chưa bao giờ đứng gần một Strigoi đến mức này, tệ nhất lại
chính là Dimitri. Tròng mắt đỏ ngầu của anh như đang đốt cháy Lissa. Cặp
răng nanh nhe ra như sắp sửa tấn công.

Anh vòng tay ra nắm lấy cổ và nghiêng mặt Lissa để có một cái nhìn

sâu hơn vào mắt cô. Ngón tay anh bóp chặt vào làn da mỏng, không đủ để
làm cô ngạt thở nhưng đủ làm cô bị bầm tím.

“Ta biết lũ giám hộ sẽ tới, vì Rose đang quan sát”, Dimitri nói. “Phải

không Rose?” Anh nới lỏng tay một chút, lướt đầu ngón tay đến phần da cổ
Lissa, thật quá nhẹ nhàng… nhưng anh hoàn toàn có thể cắn vào cổ cô.

Dường như Dimitri đang nhìn thẳng vào mắt tôi. Vào tâm trí tôi. Tôi

thậm chí còn cảm giác như anh đang vuốt ve cổ mình. Tôi biết là không
thể. Mối liên kết chỉ tồn tại giữa tôi và Lissa. Không ai khác nhìn thấy cả.
Nhưng vừa rồi, như thể không một ai khác tồn tại ngoài anh và tôi. Như thể
Lissa không phải là trung gian.

“Em đang ở đây, Rose”. Một nụ cười nửa miệng nhẫn tâm hiện ra. “Và

em sẽ không bỏ rơi hai kẻ này. Em cũng không ngu ngốc đến mức tới đây
một mình, đúng không? Có thể em đã từng bồng bột, nhưng không còn thế
nữa”.

Tôi lùi ra khỏi đầu Lissa, không dám nhìn vào đôi mắt ấy để thấy

chúng đang chằm chằm soi thấu mình. Dù đây là nỗi sợ hãi của riêng tôi
hay là sự phản ánh nỗi sợ hãi của Lissa, tôi cũng nhận ra mình đang run
rẩy. Tôi cố trấn tĩnh, điều hoà nhịp tim, gắng không run rẩy. Tôi nuốt khan,
nhìn quanh xem có ai để ý không, nhưng họ đều đang chú tâm vào bàn luận
kế sách, trừ Tasha.

Đôi mắt xanh lục ân cần của cô đang chăm chú nhìn tôi, vẻ mặt đầy lo

lắng. “Cháu đã thấy gì vậy?”

Tôi lắc đầu, không dám nhìn cô. “Một cơn ác mộng”, tôi thì thầm.

“Cơn ác mộng kinh khủng nhất của cháu đang trở thành sự thật”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.