thế nào về ý tưởng thành lập một đội quân cứu Strigoi, nhưng cô nhận ra
đây là một phần trong rất nhiều kế hoạch của Tasha bao gồm cả việc đòi lại
quyền bỏ phiếu của cô.
Tasha vin vào những khả năng và tính cách của Lissa, chỉ trích những
luật lệ rõ ràng đã hết thời từ kỉ nguyên nào đó không lường trước tình
huống này. Tasha dẫn thêm rằng hội đồng mười hai dòng họ nên gửi đến
Strigoi ở khắp nơi một thông điệp về sự thống nhất của các Moroi.
Tôi không muốn nghe thêm nữa. Tôi kệ Tasha dùng những thủ thuật
chính trị của mình và sẽ nói chuyện với Lissa sau. Tôi vẫn bị kích động về
phản ứng của họ khi bị tôi chỉ trích, đến mức tôi không thể nhìn căn phòng
đó thêm nữa. Tôi rời khỏi tâm trí Lissa và trở về với chính mình, rên lên
khi thấy một khuôn mặt ngay trước mắt.
“Ambrose!”
Một trong những ma cà rồng lại đẹp trai nhất trên hành tinh - dĩ nhiên
là sau Dimitri - nhìn tôi nở một nụ cười của minh tinh màn bạc. “Em im
lặng quá, anh tưởng em đang thử làm một tinh linh”.
Tôi chớp mắt. “Một cái gì cơ?”
Anh ra hiệu về phía những cây anh đào. “Những tinh linh. Những
người phụ nữ xinh đẹp hòa làm một với các loài cây”.
“Em không biết đây có phải là một lời khen hay không”, tôi nói.
“Nhưng mừng là lại được gặp anh”.
Ambrose là một trường hợp đặc biệt trong văn hóa của chúng tôi: một
nam ma cà rồng lai vừa không tuyên thệ làm một giám hộ vừa không trốn
tránh trong xã hội loài người. Những nữ ma cà rồng lai thường chọn cách
không tuyên thệ làm giám hộ để tập trung vào việc chăm sóc gia đình. Đó
là lí do rất hiếm nữ giám hộ. Còn nam giới? Họ không có lí do nào cả. Dù
vậy, thay vì lẩn tránh trong nhục nhã, Ambrose chọn cách ở lại và chỉ đơn
giản là phục vụ cho những Moroi theo một cách khác. Anh là một người
phục vụ quan trọng - một người phục vụ cấp cao bưng bê đồ uống trong
những bữa tiệc quyền quý và gửi thông điệp tới những nữ hoàng thân. Anh