LINH HỒN MÊ ĐẮM - Trang 169

"Không ai nói lên giường là sẽ mang thai…… Đầu năm nay rất nhiều

người muốn sinh đều không được, cô thật nghĩ cơ thể gầy yếu của mình có
thể mang được thai sao? Cứ vậy mà muốn chết sao? Như thế nào lại đột
nhiên trở nên ngu xuẩn như vậy……"

Nàng không nhúc nhích khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt trông thật cô

đơn. Thân thể có vẻ cần bồi bổ hơn rồi. Hắn bỗng nhiên nở nụ cười.

"Được rồi! Nếu cô muốn đi, vậy tôi thả cô đi! Coi như đoạn tuyệt

quan hệ ở đây. Tôi không bao giờ muốn gặp lại cô nữa. Về sau sống chết ta
cũng mặc kệ cô……."

Dứt lời hắn đi ra khỏi phòng bệnh kêu Thập Nhị mang cho nàng ta

quần áo, chờ nàng ta tỉnh lại sẽ lập tức đưa khỏi Đài Loan. Như vậy cũng
tốt, như vậy tất cả đều xong.

Ngay lúc Đông Phương gia hết sức tuyệt vọng thì Đông Phương

Khuynh Quốc cùng Cừu Nghĩa đã trở lại, còn mang theo vị tiểu sư thúc của
Lỗ Mặc về.

Đông Phương Phong Hoa vừa thấy đến em vào cửa, vội la lên:

" Em làm gì mà rốt cuộc lâu như vậy?"

Đông Phương Tuyệt Thế lại dội gáo nước lạnh:

"Hiện tại về thì còn có ích gì? Mỹ nhân từ đã bị hủy."

"Các anh làm sao vậy? Em phải muôn vàn khó khăn mới tìm được cô

ấy. Cố sức lắm mới đem được cô ấy về. Vậy mà!" Đông Phương Khuynh
Quốc nét mặt mệt mỏi, khuôn mặt tuyệt mỹ mặt oán giận, sau đó xoay
người giúp một cô gái trẻ tuổi đi vào phòng khách. Nhìn giống như bao cô
gái bình thường khác nhưng ánh mắt cũng rất đặc biệt, nét mặt trầm tĩnh
con ngươi đen trong suốt như giọi thuỷ tinh không tạp chất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.