LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 100

tội ác của mụ, bởi vì bản thân mụ không thể bị trừng phạt. Đó là điểm yếu
của riêng Madame Vileroy trong bao nhiêu năm làm một chuyên gia.

“Sau đó ta muốn con đem đến cho Christian một bữa ăn nhanh buổi tối.”

“Một bữa ăn nhanh?” Belle chậm rãi lặp lại lời yêu cầu kỳ quặc. “Khi nào?”

“Phải rồi,” Madame Vileroy lơ đãng trả lời, “Ta sẽ cho con biết khi nào
sau.”

“Con nên đem đến cho nó cái gì?”

Madame Vileroy ngẩng đầu lên và đặt một ngón tay dài vào má, như thể mụ
đang suy nghĩ. Thế rồi mụ nói, “Ồ, ta không biết nữa - xúc xích chăng? Rất
dễ dàng. Trong hamburger nhân nho...”

“Thế thật kỳ cục.”

“Một số người có những thói quen kỳ cục, con yêu. Chỉ cần làm theo những
gì ta bảo.”

Belle phải thừa nhận giao kèo này thật dễ dàng thực hiện. Dễ dàng hơn
nhiều so với ban đầu nó tưởng. Thế nhưng đó là cách Madame Vileroy đưa
ra các giao kèo. Nhử một điều gì đó, làm nó có vẻ như không thể nào có
được, rồi đưa ra những yêu cầu của mình, những yêu cầu có vẻ dễ dàng
trong tất cả các khả năng.

“OK,” Belle nói, rồi lặp lại để chắc chắn. “Mời người đàn ông kia, một bữa
ăn nhanh cho Christian. Con nhận lời.” Giao kèo có vẻ quá dễ dàng. Belle
không hiểu vì sao lúc đầu Madame Vileroy không cho nó khả năng này.
Công việc vặt này có vẻ vô hại. Nó tự hỏi với những gì mình biết về mụ bảo
mẫu, không biết có nên suy nghĩ kỹ hơn không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.