LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 111

“Không!”

Đột nhiên toàn bộ chiếc bàn bếp bị nhấc lên không trung, lật nghiêng, và đổ
sầm xuống sàn nhà. Bát đĩa và đồ thủy tinh vỡ tan tành trên nền, tiếng thức
ăn và nước trái cây rơi lộp bộp. Belle kêu lên the thé. Bốn đứa ngồi sững sờ
trên ghế, trong một vòng tròn. Christian đứng ở chính giữa, ngực nhấp nhô,
mắt dán xuống sàn. Nó không nói gì cả, chỉ đứng ở giữa vòng tròn sau cơn
bột phát bạo lực bất ngờ. Sau một lúc lâu im lặng, nó lên tiếng bằng giọng
nhẹ bỗng, hối hận, “Thôi cãi nhau đi!”

Rồi nó cúi xuống nhặt một chiếc nhẫn trên sàn và bước ra ngoài.

“Thật là một gia đình hạnh phúc.” Valentin nói.

“Im đi!” Ba đứa còn lại lên tiếng, gần như cùng một lúc.

Velentin chỉ nhún vai, nhặt một miếng bánh mì nướng, rồi đứng dậy rời
khỏi phòng. Khi bước xuống hành lang, nó nhận ra Vileroy đang bước bên
cạnh, như thể mụ đã ở đó suốt từ nãy đến giờ. Nó ghé sang và thì thầm vào
tai mụ, “Con vẫn cần được giúp đỡ.” Nó áp sát vào mụ, để má nó chạm vào
má mụ trong khi nói, những sợi tóc lưa thưa của nó hòa lẫn với tóc mụ.

Madame Vileroy liếc nhìn bàn tay Valentin đang thò nhanh vào túi áo và
xuất hiện trở lại cùng với một cái khăn ăn bằng vải trắng được gấp lại trông
có vẻ đang phập phồng trên tay nó. Valentin luôn mang nó theo mình.

“Con vẫn luyện tập đấy chứ?” Mụ hỏi, khuyến khích bản tính thích tán tỉnh
của Val.

“Luôn luôn.” Valentin mở khăn ăn ra theo bản năng. Bên trong là chiếc
đồng hồ bấm giờ kiểu cổ. Trông nó xơ xác, mòn vẹt và mệt mỏi vì bị sử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.