LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 130

“Có bao giờ Bicé tự hỏi vì sao một người phụ nữ như Vileroy lại nhận nuôi
cả năm đứa bọn mình không?” Christian hỏi. Nó đang nghịch mấy sợi dây
buộc trên chiếc hòm.

“Đó là câu hỏi tùy tiện hay ho.”

“Tôi đã nghĩ về nó lâu nay. Ý tôi là, tại sao lại là năm đứa mình?”

“Tôi biết thật khó nghĩ về chuyện này, Christian à. Cha mẹ ruột của bọn
mình có thể có lý do nào đó...”

“Họ không cần bọn mình.”

“Có lẽ họ không thể nuôi được một đứa trẻ.”

“Vậy thì họ xuống địa ngục đi.”

“Christian!”

“Nhưng vì sao Vileroy lại muốn có bọn mình?”

Bicé thở dài. Nó quan tâm đến Christian, nhưng lại không có câu trả lời nào
trong đầu.

“Đã bao giờ Bicé nghĩ chuyện này loạn xì ngầu đến mức nào không?”
Christian hỏi. “Những thứ bà ấy làm ấy.”

“Nói thật nhé,” Bicé nói, “tất cả những gì tôi từng nghĩ đến là được ở một
mình.”

“Ý Bicé là một mình với mấy quyển sách chứ gì?” Christian hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.