LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 133

“Tôi mới nghĩ ra thôi.” Valentin nói với vẻ tự hào.

Trong lúc Valentin đọc, Christian cảm thấy bài thơ ấy chảy tràn qua nó. Khi
đọc xong, Valentin ngẩng lên nhìn chờ đợi phản ứng của nó.

“Thơ hay thật. Ông giỏi thật đấy.” Christian nói và nở nụ cười yếu ớt. Nó
xoa xoa cái dấu hiệu nhức nhối trên ngực, cái dấu chàm đau đớn mà Bicé
vừa mới phát hiện.

“Cám ơn,” Valentin nói. “Tôi đã mất cả ngày cho nó đấy.”

***

Vài giờ sau, khi Bicé và Valentin đã rời khỏi để thay quần áo, Christian tỉnh
dậy sau một lát chợp mắt. Buddy lúc này đã tỉnh lại, gã đang ngồi trong
góc, quăng một quả bóng tennis vào tường. Trong vài phút nữa, bọn trẻ sẽ
chuyển nhà và vị khách của Belle sẽ đến. Không hề thông báo với ai, cô
nàng đã mời một ông già nào đó từ đêm kịch của trường đến nhà chơi.
Christian quay lại và nhận thấy có thứ gì đó đang đặt trên chiếc bàn cạnh
giường. Trên một cái khay, cạnh cốc nước cam là một cái đĩa lớn đựng bánh
mì kẹp với một mẩu tin nhắn gài bên dưới.

Này Christian,

Tôi nghĩ cậu muốn ăn chút gì đó.

Thân, Belle.

Đó là một cử chỉ tốt bụng, và nó đang đói. Nó nhấc miếng nhân từ trong
bánh mỳ kẹp. Cái gì thế này? Thay vì một lớp chả kẹp làm nhân, Belle đã
cắt xúc xích ra và rải các mẩu nhỏ khắp miếng bánh mỳ. Xúc xích trông
như chưa chín. Như thể Belle đã gom tất cả các mẩu thừa từ trong tủ lạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.