LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 143

Rrrrrrr. “Ly dị.” Rrrrrrr.

Thế rồi, khi Victoria xoay thành một vòng, nó nhận ra rằng tất cả những
sinh vật nhỏ bé kia đều đang nói gì đó. Lời nói đang bay vào nó, trong một
mớ lộn xộn khổng lồ, trộn lẫn với những tiếng vo ve và tiếng đập cánh.
Rrrrrrr. “Thomas.” Rrrrr.

Rrrrrr. “Bữa tiệc.” Rrrrr.

Rrrrrrr. “Trường học.” Rrrrrr.

Rrrr. “Bỏ phiếu.” Rrrrrr.

Rrrrr. “Nghi ngờ.” Rrrrrr.

Victoria ôm lấy đầu. Nó không có cách nào ghép lại những gì đám sinh vật
này đang nói. Tất cả bọn chúng đều nói cùng một lúc, quăng những lời nói
chỗ này chỗ kia. Nó gọi Madame Vileroy.

Giọng Madame Vileroy bay đến chỗ nó một cách bình tĩnh, nhưng được
khuếch đại lên, như thể được mang đến bởi lũ sâu bướm. “Đừng cố lắng
nghe, Victoria. Chỉ nhắm mắt lại và tự mình thoát khỏi khoảnh khắc này. Để
bọn chúng làm việc. Khi chúng xong việc, con sẽ biết.”

Victoria miễn cưỡng nghe lời. Nó thôi cố lắng nghe, chỉ nhắm mắt lại và cố
gắng đóng tâm trí. Nó chỉ đứng đó, gần như trong trạng thái xuất thần. Sau
vài phút, nó mở mắt ra sửng sốt và ngất ngây.

“Bọn chúng đặt thông tin vào trong óc con! Con có thể thấy những gì đã
xảy ra trong vòng ba ngày qua ở nhà Thomas. Và nhà Lucy. Và ở nhà hàng
xóm trên tầng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.