LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 145

chậm tiến nhất trong lớp. “Con có thực sự nghĩ rằng ta làm điều đó vì lòng
tốt không?”

“Vic đã được theo ý mình... Nó hẳn là cục cưng của cô.” Belle khựng lại, tự
giận chính bản thân vì đã thốt ra điều đó, vì như thế nó đã cho mụ bảo mẫu
biết rằng mình có để tâm đến. Nó hạ giọng, “Nếu như cô đã ép con làm tất
cả những điều đó vì ... Lão bác sĩ và bữa ăn nhanh, tất cả là vì lợi ích của
.”

Madame Vileroy nhìn Belle với vẻ thích thú, với vẻ mặt chỉ xuất hiện khi
mụ đang nghiên cứu ai đó hay thứ gì đó, khi mụ chiếu cố và phát hiện ra
bọn trẻ thật mê hoặc.

“Ta đã nghĩ dạo này mấy đứa con cho rằng Valentin mới là cục cưng của ta
chứ.”

“Con chỉ không hiểu vì sao cô lại không thể tự mình làm tất cả những điều
đó. Ý con là tại sao cô lại cần con?”

“Chà, con yêu quý, nếu như con suy nghĩ kỹ một giây, con có thể nhận ra
rằng mọi chuyện không đơn giản đến thế và rằng đóphải là con vì một lý do
nào đó. Nếu như con thông minh hơn hay khôn khéo hơn, con thậm chí sẽ
có thể nghĩ được rằng con, chứ không phải Victoria, có thể là cục cưng của
ta.”

Belle trông bối rối.

“Ta không quan tâm ai giành được cái giải thưởng đó, Victoria hay đứa ngu
ngốc tội nghiệp nào đó thực sự xứng đáng với nó. Và ta không quan tâm lý
do buồn cười nào gây nên cơn thịnh nộ của Christian,” mụ bảo mẫu nói,
thận trọng không đề cập đến chuyện Belle có thể là đối tượng mới của cơn
thịnh nộ đó. Thay vào đó mụ ngồi lại và dệt tấm lưới quanh Belle - đứa học
trò ngây thơ của mụ, đứa con cưng của mụ. “Toàn bộ vụ giao kèo này chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.