LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 172

bên ngoài thò hết ra, làm cho đôi bàn chân to bè như cái thuyền. Bên trên

đôi giày là hai inch

[22]

tất thể thao nhăn nhúm, một inch da khô nứt, lốm

đốm, rồi đến hai ống quần hình nón gây sốc của một cái quần jean mòn vẹt.
Anh chàng trông cứng đơ, như một người bị nhồi vào trong cái vỏ quá nhỏ
so với khổ người.. Valentin nhận ra nó. Nó học lớp 11: Dustin McGuiness,
được biết đến nhiều hơn với cái tên Douchey McGee. Người ta không thể
nào loanh quanh ở Marlowe năm phút mà không nghe đến cái tên Douchey
McGee kèm theo những tràng cười rũ rượi.

Ngay lúc đó, chuyện gì đó làm mặt Dustin trở nên trắng bệch. Nó buông rơi
cả chồng sách và luống cuống nhặt chúng lên. Khi Valentin nhìn thấy điều
đã làm Dustin phân tâm, mắt nó liền sáng lên với viễn cảnh - một cảnh hay
ho có thể kéo dài hàng giờ liền.

Cách tủ để đồ của Dustin khoảng hai ngăn, Valentin thấy Missy Patterson,
đội trưởng đội cổ vũ. Missy Patterson là người xinh nhất đội. Không đẹp cổ
điển kiểu như Belle, cô nàng có chiều cao trung bình, bề ngoài cân đối một
cách hoàn hảo với mái tóc nâu dài và dày, đôi môi căng mọng, đôi mắt xanh
to tròn và một làn da mịn màng trắng như sứ. Missy Patterson bước đi như
thể đang trên một đường đua, quần áo cô nàng lúc nào cũng hơi bó. Một cô
nàng như mơ trong bộ đồng phục chật khít.

Valentin ngẩng lên và bước về phía Dustin, “Vậy là ông cảm Missy, hử?
Chà, hai người sẽ thành một đôi hay ho đây. Cả hai người chả ai mặc vừa
đồng phục cả.”

“Tôi phải đi đây,” Dustin nói rồi quay lưng định bỏ đi. Nhưng Valentin túm
lấy tay nó và kéo lại.

“Nào, nào, Dusty, đừng bỏ chạy thế. Đến nói chuyện với cô nàng đi.”

“Ông điên à?” Dustin nhìn xuống Valentin, “Nếu tôi lại gần cô ấy trong bán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.