LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 189

“Con gặp Thomas. Mọi chuyện đang diễn ra một cách hoàn hảo,” Belle líu
lo.

“Không hẳn đâu.”

“Ý cô là gì?”

“Ý ta là, con chơi trò này chưa đúng, Belle ạ. Nếu như con dành bốn giờ
đồng hồ nói chuyện với ai đó, vậy thì sự bí ẩn ở đâu chứ? Đàn ông thích sự
bí ẩn... chờ đợi... và các trò chơi.”

“Không phải vậy.”

“Đúng thế đấy. Họ nghĩ là không, nhưng họ là thế đấy. Họ luôn đuổi theo
những đứa trẻ hay thay đổi - những đứa trẻ chơi trò mánh khóe. Còn con thì
đang xử sự như đứa con gái với một cơn cảm nắng.”

“Có lẽ con đúng là đứa con gái ngu ngốc với một cơn cảm nắng! Hơn nữa,
Thomas thực sự thích con.”

“Bây giờ thôi...”

“Cô nghĩ anh ấy sẽ thôi ư?” Belle hỏi với vẻ tuyệt vọng.

“Không nếu như con làm theo những gì ta bảo.”

Belle chờ đợi. Cuộn len bên cạnh Vileroy tự lăn tròn như một viên đá cuội,
lăn mãi không ngừng.

“Con nên phớt lờ nó trong vài ngày. Hãy để Lucy có nó, để nó cảm thấy
chán ngấy. Sau đó để nó nghe những lời đồn đại về Lucy. Có lẽ nên cho
Connor chút hi vọng nào đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.