LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 239

Valentin cố gắng đóng những ý nghĩ của mình lại, nhưng Vic quá nhanh,
“Căn phòng mà bà ấy cho cậu - đó là những gì nó làm được, đúng không?
Làm sao cậu biết được nó sẽ có tác dụng? Khi nào cậu quay lại? Bà ấy có
biết cậu sẽ làm chuyện này không?”

Valentin tiến đến cửa phòng, Victoria liền theo sau.

“Đưa tôi đi cùng cậu!” Vic rền rĩ, “Tôi cũng muốn đi, Valentin. Đưa tôi đi
với.”

“Cái gì?” Valentin xoay người lại.

“Tôi biết cậu đang làm gì, Valentin. Bộ trang phục kỳ cục này dường như
thích hợp ở thời Trung Cổ hay Phục Hưng gì đó, đúng không? Trước hết, có
khoảng mười điều không ổn với nó. Thứ hai, cậu không thể đánh lừa tôi.
Chỉ có một người trong thời kỳ đó mà tôi nghĩ là cậu muốn gặp.”

“Thực ra thì có khoảng một triệu người đấy.”

“Cậu nghĩ cậu có thể gặp Shakespeare. Và tôi cá là cậu đủ ngớ ngẩn để
chọn khoảng thời gian khi ông ấy đã trở nên nổi tiếng.”

“Tôi phải đi. Tôi muốn biết đến chết đi được liệu có phải ông ta thực sự

được tán dương vì những tác phẩm của Marlowe

[35]

không.”

“Sao chuyện đó lại quan trọng?”

“Nó quan trọng với tôi, được chưa? Đi chỗ khác đi.”

“Không, tôi cũng muốn đi.”

“Tại sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.