LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 241

Valentin bật cười, “Quá tệ,” nó nói, “bởi vì tôi biết một điều mà cậu không
biết.”

“Là gì?”

“Là cậu sẽ không đi cùng tôi.”

Victoria tiếp tục nói, nhưng Valentin phớt lờ cô nàng. Nó nhắm mắt lại lần
nữa. Giọng Vic đột nhiên biến mất. Khi mở mắt ra, nó đang đứng một mình
trước cửa phòng. Victoria vẫn đang ở trong phòng sinh hoạt chung, đọc
sách. Nó đã quay lại ngay trước khi nó chạy ra khỏi đó và làm Vic chú ý.
Trong một giây, Valentin cho phép bản thân ngẫm nghĩ về cảm giác khác
nhau khi sử dụng món quà đầu tiên để quay ngược thời gian và khi sử dụng
căn phòng - không phải là cân đong hai cảm giác với nhau, mà chỉ vì hai
cảm giác đó hoàn toàn khác nhau. Valentin dẹp ngay ý nghĩ đó, quay người,
rồi bước vào phòng. Nó không hề xem xét đến khả năng căn phòng có thể là
một cái bẫy, một cách mà Vileroy dùng để phá hỏng tâm trí nó - bằng một
giấc mơ hay ảo giác. Ngay khoảnh khắc nó bước vào phòng, cảm giác mơ
hồ lại bao trùm tâm trí nó, chỉ một phần nhỏ lại say ngủ.

Nó bước về phía cửa sổ và cảm thấy chiếc đồng hồ trong túi áo. Căn phòng
trắng lại trở thành khu rừng. Phía bên kia cửa sổ lại trở thành phía trong
một túp lều. Valentin với tay và nhẹ nhàng tháo chốt cửa sổ. Căn phòng
ngập tràn không khí trong lành và mùi vị từ một kỷ nguyên khác. Thịt lợn
nướng. Hạt hồi khô và vỏ cam. Một chiếc áo choàng lông ướt mưa đang
khô dần. Valentin đặt một chân lên ngưỡng cửa và nhấc mình qua. Khi đã
bước vào trong, nó xoay người nhìn qua ô cửa sổ. Nó có thể thấy bên ngoài.
Đó là một khu rừng nguyên sơ hoàn hảo - một con sóc đang nhảy múa trên
một cành cây; một chiếc lá nhẹ nhàng lướt xuống.

Valentin đi qua đầu kia ngôi nhà. Một cái nồi đen đang treo trên bếp lửa,
hầm món thịt gì đó. Một chiếc ghế tựa bằng gỗ đặt cạnh chiếc bàn nhỏ, trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.