LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 247

những điểm yếu của nó - những điểm yếu mà mụ là chuyên gia, những
điểm yếu cho phép mụ điều khiển nó - và vì thế mụ sẽ chứng kiến nó từ từ
thay đổi, vướng vào tấm lưới của những niềm tin giả dối. Có một cảm giác
thỏa mãn trước điều đó, chứng kiến nó dần thoái hóa. Cách mà mắt nó đảo
nhanh hay tay nó đập tan chiếc đồng hồ bỏ túi. Như cách Belle tự hành xác
trong phòng tắm, hay cách Christian phải chịu đựng vì một trái tim không
quyết đoán, hay cách Victoria biện minh cho mọi điều trong tâm trí. Hay sự
thách thức của Bicé.

Valentin ngồi dậy trên giường, suy nghĩ rất lung, “Thế là cái gì?”

“Hử?”

“Cái gì mà con đã bỏ lỡ? Cái gì đã làm mọi chuyện khác đi?”

“Ồ... đó là... hòn đá, con yêu.”

“Như thế nào?” Valentin tò mò, không hề nghi ngờ rằng đó là lời nói dối,
bởi vì rốt cuộc thì nó không phải là kẻ dối trá tài năngnhất. Về điều này, mụ
có nhiều năm kinh nghiệm hơn nhiều.

“Không có hòn đá trên đường mòn, người hầu gái sẽ không bao giờ trượt
chân ngã. William sẽ không bao giờ gạt sang bên công việc viết lách của
mình để chăm sóc cô ta. Phải, ông ta luôn nhớ ánh mắt dịu dàng mà cô hầu
trao cho ông ta khi ông ta giúp cô ta đứng dậy - đôi mắt nhu mì và yếu đuối
mà sau này đã là cảm hứng cho tâm trạng buồn rầu của... của Miranda...
trong vở The Tempest.

Mắt Valentin lấp lánh với vẻ thừa nhận và sự háo hức, “Dĩ nhiên rồi! Quá rõ
ràng mà! Sao con lại không nhìn thấy nhỉ?” Nó như một đứa trẻ mà sự tồn
tại của nàng tiên nghe vô cùng hợp lý.

Mụ nhún vai, “Con phải đến căn phòng đó thường xuyên... và luyện tập.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.